Tả thầy cô giáo em yêu quý lớp 4

     
*

RSS
*

Năm nay là năm cuối cùng của bậc tè học. Vày hoàn cảnh gia đình nên em đề nghị chuyển trường về tp Hồ Chí Minh. Sống giữa thầy các bạn mới cùng với bao tưởng ngàng, xa lạ, em lại càng nhớ mang đến cô Mai, thầy giáo dạy em năm lớp bốn vừa rồi tại thị xã Bến Tre.

Bạn đang xem: Tả thầy cô giáo em yêu quý lớp 4


Cô Mai còn cực kỳ trẻ. Cô vừa tốt nghiệp cđ Tiểu học vài năm nay. Dáng vẻ cô thon thả thả, cao cao tuy thế không gầy, mái đầu buông xõa ngang lưng, lại được trời phú đến những gợn sóng li ty tự nhiên càng tôn thêm vẻ mượt mại, duyên dáng của một phụ nữ trong độ xuân xanh. Trên khuôn mặt trái xoan white hồng nổi bật đôi mắt nhân tình câu trong cùng sáng, pha lẫn vẻ hiền đức dịu, ấm áp và hồn nhiên. Đôi môi hình trái tim lúc nào thì cũng ươn ướt đỏ tươi như được thoa một tấm son mỏng Mỗi khi cô cười, mẫu răng khểnh bên bắt buộc nhú ra làm cho nụ mỉm cười một đường nét duyên thầm mang lại dễ thương.
Nhà cô Mai sống ngã bố Tân Thành, giải pháp trường học vài cây số. Cô di dạy bằng chiếc Dream II mà lại anh cô để lại trước lúc lên đường làm nhiệm vụ quân sự. Mùa nắng xuất xắc mùa mưa, hễ nghe thấy trống điểm báo giờ học tập thì đã thấy cô trong bộ áo nhiều năm màu thiên thanh bước vào lớp với niềm vui tươi trẻ chào đón chúng em. Tiếp xúc với cô, cái cảm giác đầu tiên theo em nghĩ chắc hẳn rằng là sự thiện cảm và tiếp nối là sự cảm thích thân thương. Cho nên vì thế tụi nhỏ chúng em hay ríu rít bao phủ cô như một bè lũ chim non sum vầy xung quanh mẹ. Em ưng ý nhất là tiếng Tập đọc, Dù đã làm được đọc bài xích thơ, bài xích văn nhiều lần trong nhà nhưng em vẫn không thấy được loại hay nét đẹp của nó. Ấy vậy mà tới trường nghe cô đọc, cô giảng bài bác em bắt đầu thấy hấp dẫn làm sao. Giọng đọc của cô ấy thật truyền cảm, thời gian thì trầm trầm ấm như tiếng chị em ru con, thời gian thì thánh thót ngân vang như giờ đồng hồ chim họa ngươi buổi sớm, đưa chúng em vào thế giới huyền ảo của ngữ điệu lúc nào ko biết. Cô đã biến chuyển một tiếng Tập gọi thành một giờ đi tìm kiếm cái hay, nét đẹp của cuộc sống, mang lại nỗi trống báo hiệu giờ đùa rồi mà lại tụi em cứ như ước ao nán lại học thêm ít phút nữa.
Trong suốt cả năm học, em chưa lúc nào thấy cô trách mắng một học sinh nào. Giả dụ ai kia không nằm trong bài, cô nhẹ nhàng góp ý, khuyên răn bảo thành tâm như một tín đồ mẹ, fan chị của bọn chúng em. Em còn nhớ gồm một lần chúng ta Huy lớp em bị xỉu sống trong lớp khi xung quanh trời lại đang tiếp tục mưa tầm tã, cô tất tả lấy áo mưa của bản thân mặc vào mang đến Huy rồi dựa vào một gia sư dạy sống lớp bên cạnh bế ra xe, còn cô thì chạy lấy xe chở Huy đến khám đa khoa tỉnh cấp cho cứu. Cô thương bọn chúng em tựa như những đứa em ruột của mình: bảo bọc, đậy chở, bao dung, độ lượng buộc phải cả lớp em, trong ngày tổng kết năm học đứa nào đứa nấy khóc sướt mướt trước lúc chia ly cô về ngủ hè.
Cô Mai là vậy đó. Em ước bao gồm một ngày làm sao đó trở lại Bến Tre và chỗ mà em đến thứ nhất là nhà cô giáo Mai của em.
Trong trong thời điểm học vừa qua, đã có rất nhiều thầy giáo viên dạy em . Nhưng mà để lại tuyệt vời sâu đậm nhất trong em chính là cô Thành , fan đã dạy em trong năm học lớp 2 .
Cô bao gồm một vóc dáng vừa phải.Tuổi của cô ý đã gần tư mươi mà lại sao trông cô vẫn còn rất trẻ , vẫn như tiên nữ dịu hiền hậu hồi làm sao dìu dắt , yêu thương thương chúng em. Cô ăn mặc rất giản dị. đông đảo bộ áo xống trang nhã nhưng lại lại thanh lịch ấy chắc rằng chính là 1 nét thanh nhã vốn tất cả của cô. Từng bước một đi uyển đưa càng làm tạo thêm vẻ duyên dáng dịu hìên của cô.Khuôn khía cạnh cô tròn trịa, phúc hậu. Nước da trắng hồng rất phù hợp với mái tóc xoăn như 1 làn suối vào mát. Đôi mắt hìên hậu ấy cô đã luôn dành cho chúngem biết bao tình ngọt ngào như ao ước nói lên rằng: Cô như người bà mẹ hièn vật dụng hai của chúngem .Giọng nói cô ngặt nghèo nhưng em phát âm cũng chỉ để giỏi cho bọn chúng em. Từng lời nói, từng cử chỉ thân thương của cô đông đảo truyền cảmhứng khiến chúng em càng yêu thích vào bài học kinh nghiệm hơn. Lúc cô giảng bài trên lớp, chúng em như được lạc vào một trái đất khác , một nhân loại tri thức với phần lớn lời dạy té ích. Lúc em mắc phần đa lỗi lầm , cô luôn luôn nhắc nhở,bao ban một phương pháp dịu dàng. Trong tiếng học, khi cả lớp nhiệt huyết phát biểu ý kiến, cô như càng nô nức thêm về lòng sây mê tiếp thu kiến thức của chúng em.Khi tập viết, cô nắn nót viết từng nét chữ lên bảng rồi cúi cong người xuống từng bàn tận tình chỉ dẫn chúng em viết bài. Thấy bạn nào viết đẹp, cô ngay tức khắc nở một nụ cười tươI và khen ngợi. Cô – Người bà bầu thứ nhì của em,một người chị em đặc bịêt như trong câu hát: “ người mẹ của em ngơi nghỉ trường là cô giáo mến thương”.
Những điều cô vẫn dạy , các tình cảm cô đã giành cho chúng em sẽ luôn là một động lực dẫn bước em trong cuộc sống thường ngày và cũng chính là một động lực dẫn cách em trong học tập tập
Trường em có nhiều thầy cô giáo. Mỗi thầy cô dạy dỗ một cỗ môn không giống nhau. Em yêu mến tất cả những thầy cô nhưng mà quý nhất là cô Nga — dạy môn Ngữ văn.

Xem thêm: Chơi Game Lái Xe Khách Biến Bạn Thành Tài Xế “Siêu Xe”, Top Game Lái Xe Khách Trên Mobile Bạn Nên Chơi


Cô Nga năm nay bốn mươi bảy tuổi cơ mà trông cô vẫn con trẻ trung, xinh đẹp. Tóc cô chỉ dài tới vai tuy nhiên được uốn nắn xoăn, rất phù hợp với khuôn mặt trái xoan với nước da trắng trẻo của cô. Mũi cô cao, với đặc biệt, cô cười khôn xiết tươi.
Ai cũng khen cô bao gồm mắt thẩm mĩ. Những bộ đồ áo cô mặc rất trang nhã, định kỳ sự, cân xứng với thân hình eo hẹp thả của cô, trông ko yểu điệu nhưng rât duyên dáng.
Cô Nga hết sức hiền tuy thế đôi lúc, cô cũng khá nghiêm tương khắc với những các bạn có thể hiện thái độ không xuất sắc trong học tập tập. Cô giảng bài xích rất sinh động, dễ dàng nắm bắt nên hầu như chúng ta trong lớp đều học xuất sắc môn của cô. Ngoại trừ việc là 1 giáo viên dạy dỗ Văn, cô Nga còn là phó hiệu trưởng của trường. Cô quan tâm cho học viên từ bữa ăn trưa cho tới chỗ để xe… Ngày nào cũng vậy, cô là tín đồ về muộn độc nhất trường.
Em rất yêu thích cô Nga. Ngày nhà giáo việt nam 20 mon 11 sắp đến rồi, em cùng các các bạn sẽ cố cố gắng chăm ngoan, học xuất sắc để cô vui lòng.
Năm học tập lớp Một, cô Trang là cô giáo chủ nhiệm của lớp em. Cô có mái tóc óng mượt, đôi mắt đen cùng sáng. Dáng fan cô nhỏ tuổi nhắn và nhanh nhẹn. Giờ Toán, cô khuyên bảo chúng em đọc bài bác và vấn đáp câu hỏi. Giờ học Tiếng Việt, cả lớp để ý nghe cô giảng. Cô thân mật hướng dẫn bọn chúng em tập viết. Em nhớ nhất là lúc cô cười, nụ cười của cô đồng nhất một tia nắng ấm áp truyền cho cái đó em thêm hứng khởi học tập. Khi em và chúng ta mắc lỗi, cô luôn nhắc nhở chúng em bởi giọng êm ả dịu dàng mà nghiêm trang. Bọn chúng em rất yêu quý và kính trọng cô. Nghe lời cô chúng em chăm chỉ học.
Trong trong thời điểm học ở cung cấp một có không ít thầy cô đang dạy em, ai em thuộc quý cũng yêu. Nhưng tín đồ em dành nhiều tình yêu thương nhất, chính là cô Hồng Nga – bạn đã dìu dắt em trong thời gian học lớp ba.
Mới thoạt nhìn, gồm Nga không đẹp nhất lắm. Cô khoảng tầm hai mươi lăm, nhị mươi sáu tuổi. Đó là tuổi thọ đầy mơ mộng tuy thế cô lại khôn cùng yêu nghề cùng yêu học sinh. Mỗi một khi có lao vào lớp, niềm vui tươi thắm khoe hai hàm răng trắng hồ hết như hạt bắp luôn luôn nở bên trên môi. Làn tóc dày, đen mượt thả ngang lưng rất cân xứng với khuôn mặt trái xoan thanh tú. Miệng cô hơi nhỏ nên khi mỉm cười chúm chím như một nụ hoa. Chúng em thích nhất khi cô đi học và cỗ áo dài màu xanh da trời da trời thướt tha, nhẹ dàng. Thời điểm đó, em thấy cô tươi trẻ và duyên dáng như một chị con gái sinh cấp 3.
Chúng em khôn xiết thích nghe cô giảng bài. Cô bao gồm giọng nói khôn cùng nhẹ nhàng cùng trong trẻo kết phù hợp với phong cách phấn kích dí dỏm càng khiến cho giờ dạy dỗ thêm sinh động, hấp dẫn. Cô tuyệt tìm kể cho chúng em nghe những câu chuyện xoay xung quanh câu tục ngữ: "Có công mài sắt, tất cả ngày cần kim" để khuyên nhủ chúng ta chưa siêng chỉ, bền chí trong học tập. Em còn nhớ, tuy nhiên cô bận không ít việc tuy thế cô vẫn dành thời gian để dến thăm từng đơn vị học sinh. Tất cả một lần, em bị gầy nặng bất thần phải nghỉ học ở nhà. Ko ngờ, sau khoản thời gian tan ngôi trường về cô đã không lo đường xá, nắng nóng gắt vội đến thăm cô học trò nhỏ. Tấm lòng tận tuỵ vì học sinh của cô đã làm các bạn em, khôn xiết cảm động! Đặc biệt cô còn để nhiều thì giờ đồng hồ để chăm chút chúng ta nghèo chúng ta chưa ngoan. Lúc ấy trong lớp em có bạn Hùng mồ côi mẹ ít được ba thân thiện chăm sóc, các bạn thường nghỉ học, thỉnh thoảng cô mua cho mình vài cuốn tập hoặc cuốn sách hay. Dựa vào tình thương của cô ấy và lớp 5A chúng em, bạn Hùng vẫn khắc phục dần dần khuyết điểm với học tập tiến bộ rõ rệt vào cuối Học kì một. Thời điểm cuối năm ấy, lớp em lại nhận được cờ khen của bgh trường. Cô bảo kia là các kết quả của tập chũm chúng em. Tuy vậy riêng em, em nghĩ vinh quang đó phần lớn chính là nhờ công cực nhọc của cô vậy!
Giờ đây, dù bọn chúng em sẽ xa cô, xa mái trường cung cấp 1 thân yêu để trên học cấp 2. Bọn chúng em mãi mãi vẫn còn nhớ như in gương mặt, dáng vẻ đi, giọng nói, tiếng cười thân yêu thương của cô giáo lớp tía ngày nào. Sau này, khi em vẫn khôn lớn và biết nghĩ, em càng quý, càng trân trọng tình thương cô đã giành riêng cho chúng em, đám học trò nhỏ dại chưa ngoan lắm! Cô ơi, em xin hứa sẽ cố gắng học thật giỏi, thật siêng và ngoan hơn để không phụ lòng ước ao mỏi của cô đối với chúng em.