Cưỡng hiếp… bò

     
(ANTĐ) -Hai cô bé nấp sau hàng trại giống để theo dõi anh cực kì kinh hoàng lúc phát hiện nay anh “làm trò đó” với một nhỏ bò cái!

Hơn 20 năm trước, tôi gặp mặt anh trên phòng tâm lý trị liệu của một bác sỹ danh tiếng về tình dục học.

Mấy năm trước, người tuổi teen ấy ra quyết định nộp hồ sơ thi vào ĐH Nông – Lâm, khoa thú y, khoác dù mái ấm gia đình anh kịch liệt phản bội đối. Tía anh là 1 cán cỗ cấp thành phố, bà mẹ là giảng viên đại học. đơn vị phố lớn, tài chính khá giả, anh là bé một, đẹp nhất trai, học tập giỏi, có lối sống trong sáng, nghiêm túc, làm cho sao phụ huynh anh đồng ý cho anh thi vào ngôi trường đại học giành riêng cho “con em nông dân” như phương pháp nói của cha anh.

*
Tôi bị "trời hành" chứ không hề đồi bại. Ảnh minh hoạ

Họ ý muốn anh thi vào hầu hết trường vừa danh giá, vừa dễ kiếm vấn đề làm ngơi nghỉ thành phố. Nể ba mẹ, anh nộp 1-1 thi 2 trường, một theo cha mẹ, một theo ý mình. Lúc vào thi, anh cố ý không thèm làm bài xích để trượt trường phụ huynh mong muốn. Vớ nhiên, năm ấy anh đỗ thủ khoa trường anh chọn. Gia đình bất lực nhằm anh theo học tập ngành thú y, hy vọng ra trường xin vào thao tác làm việc ở Sở…

Nhưng rồi một đợt tiếp nhữa họ thất vọng, bởi sau khoản thời gian ra ngôi trường anh xin về công tác làm việc tại một trại nuôi bò sữa của tỉnh giấc lẻ. Người mẹ anh khóc như mất con, bố anh khó tính như bị ai giật mất ghế. Chúng ta tuyên tía coi như không tồn tại đứa con “gàn dở” như anh.

Bạn đang xem: Cưỡng hiếp… bò

Anh trở thành hero của nông trường, bởi vừa vặn trai, vừa tốt nghiệp bằng giỏi, lại là trai thành phố, con nhà quan mà lại xung phong về công tác làm việc ở nơi toàn trườn và những cô nàng chưa chồng. Ở nông ngôi trường chỉ có mấy fan nam, còn đa số là nữ. Cuộc sống ở nơi xa chốn phồn hoa đô hội, vốn bi tráng tẻ, nay có chàng trẻ trai về là chị em như gồm “thiên sứ giáng trần”. Họ vây xung quanh anh, chăm lo anh tận tình. Gồm cô bạo gan tán tỉnh anh ra mặt. Tất cả cô còn “gài bẫy” nhằm chiếm đoạt anh, nhưng tất cả đều thất bại. Chị em ban đầu đoán già đoán non. Có tín đồ nghĩ anh kiêu, có tín đồ bảo anh bị tình nhân cũ “đá” buộc phải hận thù phụ nữ. Có bạn độc mồm nói anh bị pê đê hoặc “yếu sinh lý”.


Anh suy xét tất cả phần đông người, tận tuỵ cùng với công việc, với lũ bò, tuy vậy chả thấy anh yêu ai. Đêm đêm anh chong đèn học tiếng Anh, dịch tài liệu, nghe nhạc. Người mẹ sang chơi, anh giới hạn tay trộn trà, bóc kẹo mời, kể chuyện cười cợt rôm rả. A hỏi chuyện tình nhân anh đều trả lời “chưa có”. Cuộc sống thường ngày của anh khiến cho nhiều cô gái tò mò. Họ quyết tâm nghiên cứu anh như anh nghiên cứu bọn bò vậy.

Trưa hôm đó, lúc cả nông trường sẽ im ắng vào giờ nghỉ trưa, anh mặc áo blu trắng, xách ống nghe bs đi xuống dãy chuồng nuôi trườn giống. Anh đâu bao gồm ngờ bao gồm 2 cô gái kín đáo đi theo. Hai cô bé đi con đường tắt cho nấp sau dãy trại giống nhằm theo dõi anh. Chúng ta nghĩ anh vờ vịt đi thăm bệnh dịch cho trườn để hẹn hò với ai đó. Họ nín thở theo dõi và kinh hoàng phát hiện nay anh “làm trò đó” với một nhỏ bò cái! Chuyện nam phụ nữ đã là chuyện tạo sốc, nay lại thấy một người đàn ôn rất đẹp trai, có học thức, đáng kính như anh “làm trò” cùng với súc trang bị thì họ bắt buộc nào chịu nổi.

Ban đầu họ chết lặng, rồi cùng bừng tỉnh vứt chạy thục mạng như ma đuổi về phòng, lên chóng trùm chăn kín đầu, như thể trẻ em tránh ma. Lúc phát hiện gồm hai cô bé theo dõi mình, anh cực kì sợ hãi, tuy thế rồi anh mang lại bình tĩnh, về bên phòng có tác dụng việc, coi như không tồn tại chuyện gì xảy ra.

Chuyện tày đình của anh ý đã được nhị cô gái report với chủ tịch nông trường. Ông giám đốc mắng át nhì cô gái, nói rằng bọn họ “nhìn con kê hoá quốc”, rồi yêu ước họ không được nói với ai, để ông xử lý. Vị bác sỹ thú y con trẻ được mời lên phòng giám đốc.

Biết chuyện đang lộ, anh chủ động tâm sự: “Em xin anh giữ kín đáo cho em chuyện này. Em thú thật, từ lâu khi em mới lớn, em nhận thấy mình có một “tình yêu mãnh liệt” với các con vật dòng như bò, trâu, dê, cừu… Em phân biệt mình khác người, tuy vậy càng lớn, niềm mê say càng trở đề nghị ám ảnh. Khi em được “gần gũi” với các thú đồ cái, em thấy mình khỏe mạnh như một người đàn ông. Trái lại em chẳng yêu thích phụ nữ, em cũng chưa phải pê đê thích đàn ông. Em đọc sách nhiều, biết bản thân mắc bệnh “ái thú”, một dạng lệch lạc tình dục thi thoảng gặp. Em chưa phải là người dân có lối sinh sống đồi bại, em chỉ là tín đồ bị “trời hành”. Xin anh giữ kín đáo chuyện này giúp em, em hứa sẽ công tác làm việc tốt”.


Là người có học thức, cũng giỏi nghiệp trên nước ngoài, cũng có hiểu biết về tình dục, dẫu vậy chuyện bạn “yêu” thú thì ông người đứng đầu nghe không quen tai. Ông gật đầu giữ im lặng, nhưng có thể chấp nhận được anh bác sỹ trẻ ngủ 3 mon về tp tìm gặp gỡ bác sỹ tâm lý trị liệu để trị bệnh…

Tôi gặp anh trong mùa anh vẫn “điều trị” chứng bệnh dịch trời hành của chính bản thân mình ở thành phố.

Xem thêm: Lung Linh Lễ Hội Đèn Lồng Hà Nội Đón Tết Trung Thu, Lễ Hội Đèn Lồng Hà Nội

*********

Tôi gặp lại người giới trẻ ấy trong một hội thảo chiến lược khoa học về nghành chăn nuôi. Bây giờ anh sẽ là phó tổng giám đốc một nông ngôi trường chăn nuôi trườn sữa gồm tiếng làm ăn uống phát đạt. Anh thay đổi khá nhiều, nhưng lại tôi vẫn nhận ra nét thanh tú, lý tưởng trên khuôn mặt anh. Giờ đồng hồ giải lao, anh nhận thấy tôi và chủ động mời tôi giữa trưa đi uống cà phê...

… sau một ngụm cà phê, tôi chủ động hỏi chuyện: “Cuộc sống của anh ý dạo này vậy nào? Có vợ con chưa? vẫn làm ở ban ngành cũ chứ?” Anh chậm rãi tâm sự: "Sau vụ ấy, để lưu lại uy tín với thể diện mang lại em, giám đốc nông trường đã mang lại em chuyển công tác sang nông ngôi trường khác. Bây chừ em là phó giám đốc của một nông trường. Em chưa tồn tại vợ nhỏ và kiên cố cũng không tồn tại ý đấy.

Nói thật với anh “giang sơn khó đổi, bạn dạng tính khó dời”, em vẫn ôm ấp “khát khao trời hành” như cũ, tuy thế em biết che giấu điều đó, mặc dù vô cùng khổ sở. Em dấn thân nghiên cứu kỹ thuật để quên đi nỗi bi lụy không thể nói cùng ai. Em đang xúc tiến một chủ đề khoa học cung cấp ngành là vạc triển bầy bò sữa, bởi thời buổi này nhu ước sữa của fan dân càng ngày càng trở buộc phải quen thuộc, chứ không thể bị coi là xa xỉ như hơn chục năm trước”.

Chia tay anh, tôi thì thầm trách ông trời bất công, mang đến anh sự thông minh, nhân hậu, sự tận tuỵ với công việc, nhưng lại lại tước đoạt của anh “niềm vui lứa đôi” bình thường. Tôi cũng cảm phục cách ứng xử của ông người có quyền lực cao cũ của anh. Ví như ông ta là người ít học, vẫn “mắt tròn đôi mắt dẹt” lúc nghe đến chuyện của anh, rồi mang chuyện đó làm trò vui cho thiên hạ, hoặc lên lớp cho anh về lối sống, quở mắng anh về tội “đồi bại thú tính”. Tôi lại thì thầm cảm phục anh, bởi vì anh biết vươn lên là “sự ẩn ức chổ chính giữa lý” của chính bản thân mình thành sự thăng hoa trong sạch tạo, cống hiến cho đời.

Cuộc sống tất cả muôn vàn trớ trêu, tạo ra hoá bày đưa ra nhiều thử thách, có bạn gục té ngay thử thách đầu đời, có tín đồ vượt qua. Tôi gửi email cho anh xin phép viết lại mẩu chuyện của anh, anh đồng ý, chỉ đề cập “anh đừng viết rõ thương hiệu em nhé!”. Kính trọng anh, tôi chỉ call anh là “Anh” thôi.