Hãy yêu thương nhau khi còn có thể

     

tiền tài, danh vọng quan trọng đặc biệt thật, nhưng tất cả những điều ấy cũng không đánh đổi được hạnh phúc gia đình. Tôi sợ hãi một ngày mình sẽ đề nghị nói nhì chữ "giá như", sợ rơi vào thực trạng như người bạn kia, ước ao dành thời gian cho nhỏ thì sẽ muộn. 


Chỉ 10phút nữa thôi!

Hàng tuần, tôi rất nhiều sắp xếp thời hạn để xong xuôi hết công việc và dành vào buổi tối cuối tuần riêng cho gia đình. Vợ ông xã tôi đem nhau được hơn 4 năm và bao gồm với nhau một cậu bé bỏng 3 tuổi cực kì đáng yêu.

Bạn đang xem: Hãy yêu thương nhau khi còn có thể

Như thường lệ, sáng máy 7 tôi đưa bé ra đùa ở một công viên gần nhà. Thằng nhỏ xíu mới biết đi xe đạp nên háo hức lắm. Tôi lựa chọn 1 chiếc ghế ở vị trí hoàn toàn có thể quan gần kề rõ con. Ngồi cạnh đó là một vài phụ huynh đang dần cho bé tham gia các vận động ngoài trời.

"Bé nhà chị mấy tuổi mà lại đạp xe tốt quá!".

"Cảm ơn chị. Thằng bé xíu sắp tròn 3 tuổi và mới được bà mua cho chiếc xe đạp điện nên hào khởi lắm. Cô bé mặc cái váy công chúa đang đùa bập bênh kia có phải là con chị không? Con bé có má lúm đồng tiền xinh quá".



*

Đúng là nhìn vào đàn trẻ, người ta new thấy cuộc sống đời thường này hạnh phúc chẳng buộc phải là phần đa điều đơn giản và giản dị lắm sao. Bao gồm đứa mê mải với loại xe đạp, đứa yêu thích với trò chơi ước trượt, đứa chỉ đơn giản dễ dàng là đi xem, sờ với ngửi các loại cây, một số loại hoa. Chỉ nỗ lực thôi mà bọn chúng say mê, mỉm cười híp đôi mắt hạnh phúc.

Nhìn vào đồng hồ thời trang thấy không còn sớm, tôi điện thoại tư vấn con.

"Bean sắp đến chơi xong xuôi chưa con?"

Thằng bé xíu nghe chị em gọi vậy tức thời tỏ ra xứng đáng yêu:

"Chỉ 10 phút nữa thôi! người mẹ chờ Bean 10 phút nữa nhé!"

Chẳng biết thằng bé mới học được cụm "10 phút" sinh sống đâu. Tôi mỉm mỉm cười rồi đồng ý với con và thường xuyên ngồi nhìn. Một thời điểm sau, tôi thường xuyên gọi con thì thằng nhỏ nhắn lại xin thêm 10 phút nữa. Cái xe đạp khiến thằng nhỏ bé rất hào hứng cùng tất nhiên, tôi lại đồng ý.


"Chị kiên nhẫn với bé thật đấy! Tôi cũng muốn vậy nhưng nhiều lúc không thể có tác dụng được. Mình thì bao nhiêu vấn đề ra mà chúng cứ rảnh rỗi như không?".

"Một người bạn của tôi ở nước ngoài đã mất nhỏ khi con nhỏ bé mới tròn 6 tuổi. Con nhỏ xíu bị một chiếc xe hơi đâm vào vì tài xế say xỉn. Lúc ấy con bé nhỏ đang sút xe 1 mình ở gần nhà. Bạn tôi sẽ vô cùng hối hận hận lúc trước kia mải mê công việc mà cần yếu dành nhiều thời hạn bên con".

Tôi đã từng có lần suy nghĩgiống như người chúng ta kia và không ít bậc phụ huynh khác. Tôi cứ nghĩ mình làm việc thật nhiều, kiếm thật những tiền để rất có thể lo mang lại gia đình, nhỏ cái cuộc sống thường ngày đủ đầy chính là đem lại hạnh phúc. Chi phí tài, danh vọng đặc biệt thật, nhưng tất cả những điều ấy cũng không đánh đổi được hạnh phúc gia đình. Tôi sợ một ngày bản thân sẽ nên nói hai chữ "giá như", sợ rơi vào thực trạng như người chúng ta kia, mong mỏi dành thời hạn cho nhỏ thì vẫn muộn.

Giá trị của thời gian

Lại lưu giữ một mẩu truyện tôi đã có lần đọc ở chỗ nào đó về một người bầy ông keo dán kiệt. Ông ấy là chủ của một gia sản lớn dẫu vậy lại mắc phải tính keo kiệt, chẳng khi nào muốn chi một đồng dù là cho bản thân. Ông không đủ can đảm ăn, không dám tiêu, với ông việc tiết kiệm ngân sách được thật những tiền mới là hạnh phúc.

Một ngày nọ, Thần Chết đột nhiên nhiên xuất hiện đòi chuyển ông ta đi. Gia tài xưa nay ông thiết kế xây dựng còn không tiêu đến, ông sao có thể đi bây giờ được. Ông bèn nài nỉ nỉ Thần Chết:

"Tôi sẽ chia cho ngài một trong những phần ba tài sản của tôi. Tôi có rất nhiều tiền. Ngày hãy đến tôi sống thêm chỉ 1 năm thôi".

Thần Chết phủ nhận với lời ý kiến đề xuất của ông lão bên giàu. Thấy vậy ông ta rối rít van xin tiếp:

"Vậy tôi sẽ đưa ông một nửa số gia tài và chỉ việc sống thêm nửa năm thôi".

"Nếu không được tôi chỉ việc thêm một ngày thôi cùng tôi sẽ chuyển hết toàn bộ những gì mình gồm cho ngày. Làm cho ơn đi".

Xem thêm: Khu Phố Cổ Hà Nội Tiếng Anh Là Gì? Viết Địa Chỉ Bằng Tiếng Anh

Tất cả phần đông lời ý kiến đề xuất đều bị từ bỏ chối. Cuối cùng, người bọn ông ước xin Thần chết hãy để ông viết lại mấy lời cho bà xã con. Trong chúc thư, ông chỉ viết một chiếc duy nhất.

“Bao nhiều tiền tài cũng không cài đặt nổi một ngày”.

Đúng vậy, tiền có thể mua được đồng hồ thời trang nhưng tiền chẳng thể nào mua được thời gian. Bọn họ cố rứa kiếm tiền, tiết kiệm ngân sách và chi phí từng đồng nhưng nhiều khi lại quên mất, chi phí chỉ là phương tiện đi lại để chúng ta cũng có thể sống tốt hơn. Đời bạn là hữu hạn, chẳng ai hoàn toàn có thể mang đi chiếc biệt thự hạng sang hay tài khoản ngân hàng cả 10 số lượng xuống mộc nhĩ mồ. Đừng bao giờ hoang phí thời gian để đuổi theo tiền tài, danh vọng mà lại quên đi fan thân, chúng ta bè.

Hãy làm Điều Gì Đó trước lúc Quá Muộn Màng

Người lũ ông nọluôn nghĩ các gì mình đã làm thật xứng đáng để từ bỏ hào. Người mẹ ông sống phương pháp xa vị trí ông sinh sống nên nhân thời cơ ngày kỷ niệm, ôngdừng lại ở cửa tiệm buôn bán hoa trê tuyến phố để đặt hoa gửi tặng kèm mẹ mình. Dịch vụ hoa đó sẽ giao cho tận tay cho tất cả những người mẹ già của ông.

Vừa cách xuống xe, ông liền phía sự để ý đến một cô bé nhỏ đang khóc ở ngay gần đó.

"Cháu làm thế nào mà khóc vậy. Ta có thể giúp gì con cháu không?".

"Cháu hy vọng mua hoa tặng mẹ nhưngcháu chỉ bao gồm 75 cent cơ mà hoa hồng thì có giá những 2 đô la ạ”.

Người bầy ông đã chuyển cô bé xíu vào siêu thị hoa, tải cho cô bé nhỏ một nhành hoa hồng như cô nhỏ bé muốn cùng hứa sẽ đưa cô bé xíu về tận nơi để tặng cho mẹ.

Ông đi theo sự chỉ dẫn của cô bé. Xe tạm dừng ở trước một nghĩa trang. Ông đã đi được theo cô bé bỏng và tạm dừng trước một ngôi mộ. Đó là nơi mẹ cô nhỏ bé yên nghỉ.

Sau khi gửi cô bé trở về nhà, người đàn ông nọ vẫn quay về cửa hàng hoa, huỷ đơn giao hoa để hoàn toàn có thể mang bó hoa đó cho tận tay chị em mình. Ông chợt nhận biết quãng mặt đường về với mẹ không còn xa như xưa nay nay mình vẫn nghĩ. Bông hồng đặt lên ngôi tuyển mộ kia đã khiến ông thấu hiểu rằng, ông sẽ cần yếu biết liệu mai sau mình còn cơ hội để chạm chán mẹ nữa không.

Khi còn nhỏ, ta luôn muốn bên bố mẹ mọi lúc đều nơi tuy thế càng trưởng thành, ta lại càng xa dần mẹ. Cuộc sống đời thường với mái ấm gia đình riêng rồi các bước cuốn ta đi, khiến cho ta thậm chí còn chẳng lưu giữ nổi mấy mon rồi không về quê thăm bà bầu hay cuộc điện thoại gần nhất hotline về cho mẹ là lúc nào.

Cuộc đời này thiệt ngắn lắm thay. đã là thật đau xót lúc mất đi một điều gì đấy rồi họ mới đọc được điều đó đặc biệt quan trọng đến nhường nhịn nào. Bọn họ thường trì hoãn rằng đã làm điều ấy vào một thời điểm khác, chờ đến khi rảnh rang hay tất cả tâm trạng hơn tuy vậy rồi bỗng nhiên nhiên, ta phân phát hiện toàn bộ đã vượt muộn.

Khi chúng ta có tiền, không hề ít người có thể vây quanh chúng ta nhưng khi bạn vấp ngã, chỉ có mái ấm gia đình luôn luôn ở bên, không khi nào quay lưng với bạn.