Thơ mùa đông hà nội

     

Tổng vừa lòng những bài bác thơ tình yêu tuyệt viết về thành phố hà nội vào mùa Đông hay nhất. Phần đông vần thơ diễn đạt không khí ở thủ đô khi mùa Đông về, và dường như là tình yêu lứa đôi giữa mùa Đông Hà Nội.

Bạn đang xem: Thơ mùa đông hà nội

đang cập nhật..

*

#08.

BƠ VƠ – Thơ: Quý Phương

Em về hà thành đầu đôngTìm hoài niệm cũ để lòng bớt đauTình riêng trước kia ngọt ngàoNay em đối kháng bóng nát nhàu trọng tâm can

Dệt đưa ra duyên kiếp lỡ làngChờ chi người đã chóng vánh quay lưngLỡ duyên đề xuất má thôi hồngMôi thôi tươi thắm lúc lòng đớn đau

Lại trở về lối ko nhauTay buông không nắm mà sao dạ sầuNhìn anh như buổi ban đầuĐể cất giữ mãi bữa sau em về

Gặp người lạnh nhạt tái têTim đau quặn thắt nặng trĩu nề cách chânĐưa tay chạm bóng hổ ngươi ngầnAnh ra đi khuất lần thần xót xa

Chợt nghe rưng rức tan vỡ òaLạnh lùng đông đến chỉ ta ngậm ngùiMột mình trên tuyến đường chơi vơiNàng ướp lạnh giá bởi người vô tâm.

#09.

HÀ NỘI BƯỚC thanh lịch ĐÔNG – Thơ: Nguyễn Đình Huân

Hà Nội giờ này đã cách sang đôngMưa phùn cất cánh ướt đầm trong kẽ láNhững dòng bạn cứ bước tiến vội vãMột mình anh bước nhàn nhã ven hồ

Hà Nội chiều đông nửa thực nửa mơSương mù giăng giăng tím mờ nhỏ phốAnh đột nghe tiếng chuông nhà thờ đổĐưa anh quay về thuở đó xa xưa

Bên hồ tây ngày ấy gió mùa rét lùaNắm tay em anh đón gửi hôm sớmBên vỉa hè nghe mùi thơm hương thơm cốmEm tươi cười cợt nhận bó to cúc chi

Nắm tay em anh chẳng nói câu gìEm bẽn lẽn ta ôm ghì thắm thiếtMùa đông trôi qua chúng mình giã biệtEm đi rồi anh chỉ biết đắng cay

Em bao gồm biết không anh đang về đâyĐi long dong bên hồ tây lộng gióThèm một vòng tay yên ấm ngày đóMơ đi theo người cô gái nhỏ dại là em.


*

#10.

HÀ NỘI ĐÔNG NHỚ – Thơ: win Nguyễn

Hà Nội mon này ướp lạnh giáHàng cây già trút bỏ lá dưới sânXa đông hiện nay đã bao lầnBỗng dưng lại thấy lần thần nhớ đông

Muốn tìm tới nơi ta hằng sốngTìm lại ngày lạnh giống năm xưaĐêm đông góc phố tín đồ thưaKỷ niệm nơi đó còn chua phai mờ

Miền kí ức như sẽ nhắc nhởCội nguồn bản thân xin chớ có quênTừ đây ta đã phệ lênTình sâu nghĩa nặng vững bền mãi sau

Hà Nội vị trí mà ta yêu dấuĐọng lại rồi trong ngày tiết tim taCho dù đứt quãng nơi xaVẫn luôn trìu quí thiết tha lưu giữ về.

#11.

NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG – Thơ: Tuyết Vân

Hà Nội mùa này trời gửi lạnh anh ơiNhành hoa sữa nghịch vơi kế bên ngõ vắngChờ cơn gió chen ngang trong thầm lặngSắc tím chiều giăng mắc lối mòn xưa.

Đông về rồi tuyến đường vắng buổi trưaHàng liễu rủ nắng nóng vừa buông ngả bóngCơn gió nhẹ làm cho mặt hồ nước gợn sóngNhớ anh nhiều nghe cháy bỏng miền yêu.

Đông sẽ sang luyến tiếc chút nắng nóng chiềuNghe ai hát cơ mà mi huyền lóng lánhMuốn gom lại trái tim yêu đặc quánhNụ hôn đầu ngọt sánh ở bờ môi.

Đông về rồi có nỗi nhớ không nguôiThấy trống vắng với nỗi bi thảm quạnh quẽCơn gió mùa làm bờ môi run nhẹSe sắt lòng điện thoại tư vấn khẽ …dấu yêu thương ơi.!!!!


#12.

NHỚ NẮNG SÀI GÒN – Thơ: Đức Trung – TĐL

Hà Nội giá rồi em biết không?Hãy gửi mang đến anh chút nắng nóng hồngGói cả tình em vào trong đóSưởi ấm lòng anh thân mùa đông.

Anh nhớ thành phố sài thành nắng chang changChiều bên trên Bến Cảng gió mênh mangNhớ em e ấp cười cợt xinh xắnMái tóc bay bay thật dịu dàng.

Anh lưu giữ chợ hoa mặt đường Nguyễn HuệTấp nập đông vui thật rộn ràngCái nắng miền nam bộ sao yêu thương thế?Nhuộm thắm dung nhan hoa – cánh mai vàng!

Anh hứa em về giữa Thủ đôKhi mùa xuân đến ở bên HồHoa đào đỏ thắm trong giá lạnhHai đứa chúng mình phổ biến ước mơ.

#13.

LẬP ĐÔNG – Thơ: Đỗ Kim Quang

Làn gió lạnh heo may lùa về sớmĐã gửi mùa, thành phố hà nội chớm sang đôngChiều phố xa mong muốn giọt môi nồngNghe niềm nhớ bao la về réo gọi

Ôi, hai con mắt thân thương thuộc giọng nóiThật êm đềm, xanh mượt cõi yêu thương thươngGiữa chiều đông vẫn nở đóa môi hườngTrao khá ấm, canh trường thôi buốt giá

Tình em đó…bao la lòng biển cả cảNét duyên thơ êm ả giấc mơ nồngĐã không còn rồi năm mon vời vợi trôngTràn cầu nguyện, ngập lòng hương thơm tình ái

Ngày tháng cũ thả theo loại trôi mãiMùa đông về chẳng mắc cỡ giá, tuyết, sươngNguyện cùng cả nhà đi cho cuối bé đườngTim hòa nhịp thương yêu tình song lứa

Không lạnh mát khi đông về gõ cửaBởi ấm nồng ngọn lửa cháy đam mêMãi yêu thương mang đến thắm vẹn câu thềTròn ước hẹn nẻo về vui hạnh phúc.


#14.

NHỚ MÙA ĐÔNG HÀ NỘI – Thơ: Mạc Phương

Em luôn nhớ một ngày đông Hà Nội.Chiều hoàng hôn góc nhìn vội tìm nhau.Ngỡ như là làn gió lướt qua mau. Nhưng xao xuyến nhưng bâng khuâng cho lạ.

Đáy vai trung phong hồn sóng hễ như biển khơi cả.Lòng hải dương lại cuồn cuộn mong ao. Mong thời gian ngưng đọng ánh nhìn trao. Mãi ngập xong lời yêu không đủ can đảm ngỏ.

Xem thêm: Cách Kết Bạn Trên Kakaotalk Như Người Hàn, Cách Kết Bạn Với Người Hàn Trên Kakaotalk Siêu Dễ

Sáng đầu đông lúc này trời trở gió. đều giọt bi đát ngấm cái lạnh lẽo se se. Em thổn thức ghi nhớ hơi ấm cận kề.Lời thì thầm lắng đọng êm êm dịu.

Mây ngẩn ngơ hình như đang nũng nịu.Mặt ỉu sìu trốn sau hàng núi cao. Để cô gió ra oai nghiêm cứ ào ào.Chẳng trinh nữ ngần làm cho yêu yêu thương ướt sũng.

Em lại hy vọng có anh bên làm nũng. Để bắt đền vuốt mái tóc ướt mưa.Rồi nhõng nhẽo lời nhung nhớ lưa thưa.Em ứ thèm đùa với anh nữa nhé.

Anh gật đầu và mỉm mỉm cười khe khẽ.Dang vòng đeo tay xiết chặt một nụ hôn.Tim thình thịch đều nhịp đập bể chồn.Em yêu anh – một ngày đông Hà Nội.

#15.

ĐÊM ĐÔNG HÀ NỘI – Thơ: Mạc Phương

Hà Nội hiện nay trở thành quá khứ.Nhưng sao lòng buốt nhói mãi niềm đau. Ngọn bấc lùa trong khoảng trống ko nhau. Để mùa sau sầu đau tăng mùa trước.

Trái tim em ẩn trăm ngàn vết xước.Bánh xe đời lăn chầm chậm chạp về anh. Mẫu kí ức xa ngái đến hy vọng manh.Bóng dịu dàng giờ chỉ với ảo ảnh.

Hà Nội ơi chưa khi nào em trách. Bàn tay nào ngày ấy đang buông lơi. Ánh mắt ai ngây đần độn chẳng đề nghị lời. Trời mùa đông mây xám giăng thành phố.

Kể từ kia tim em dòng lệ đổ.Ngày qua ngày ngân ngấn số đông giọt ngâu.Tiếng thạch sùng tương khắc khoải đa số đêm thâu. Như thổn thức nhớ tín đồ xưa năm ấy.

Mặt hồ gươm vẫn xanh trong mang đến vậy. Soi bóng mình đã ngả úa thời gian.Sắc hoa xưa nay đã và đang phai tàn. Chỉ nỗi đau là không thể thay đổi.

Hà nội nay lại có thêm phố mới.Có lẽ là … đã lạ lẫm với em. Phố đông bạn cửa đã đóng cài then. Em lạc lõng thâm nhập nỗi bi đát nhân thế.

Nén chặt lòng trường đoản cú nhủ rằng ko thể.Chân ngập dứt trước điểm hứa ngày xưa. Mình gặp mặt nhau đúng khi giao mùa. Hương thơm hoa sữa nồng thắm trong khá thở.

Hà Nội ơi ! khi nào cho không còn nhớ. Một tiếng mỉm cười một hình dáng yêu thương.Dẫu vững vàng đi trọn hết đoạn trường.Em thiết yếu quên đi hình bóng cũ.

Phố cũng ảm đạm cây đèn đường ủ rũ. Giữa dòng bạn đang lập cập ngược xuôi. 1 mình em lặng lẽ ngấm đối chọi côi.Hà Nội ơi ! ….Đông có còn ấm áp?


#16.

GỬI NẮNG HÀ THÀNH – Thơ: Mạc Phương

Hà Thành chiều nay lạnh lẽo lắm ko anh?Mây ủ rũ, hoa sữa ai oán không thắmMiền đánh cước gửi chỗ anh chút nắngSưởi nóng lòng tan nóng bức mùa đông

Anh hãy ghi nhớ giang tay đón nắng và nóng hồngEm gom nhặt chất đầy xe nỗi nhớGửi về anh xin cũng đừng bỡ ngỡChút nắng và nóng đào giấu đầy đủ sợi tơ vương

Người thành phố hà nội sao mãi cứ thương thương Cứ len lách ẩn trong từng tua nhớCon tim nhỏ dại tưởng nghe đâu òa vỡNắng nhuộm hồng chỗ góc phố chiều đông

Hà Thành chiều nay có nhận được không?Miền tô cước gửi nắng về rồi đấyChiều hồ nước Tây, anh yêu ơi tất cả thấyChút nồng thắm trong sợi nắng không anh!

(đang cập nhật..)

Hãy chia sẻ xúc cảm của các bạn về thủ đô Mùa Đông nghỉ ngơi phần phản hồi bên dưới bài viết nhé!..