Hợp âm ngày hạnh phúc

     

Thuở ấy, lúc tôi còn khôn cùng nhỏ, cứ từng sáng khoảng chừng độ 6 giờ (múi giờ thành phố sài gòn lúc sẽ là GMT+8, có nghĩa là 5 giờ tạo sáng theo giờ hiện nay nay) là tôi lại nghe bài bác hát này.

Bạn đang xem: Hợp âm ngày hạnh phúc

Đó là thập niên 60 của cầm kỷ trước, ở miền nam Việt Nam. Cha mẹ tôi lúc ấy là song vợ ông chồng trẻ. Bố công chức, má chuyên lo việc bếp núc – một công thức mái ấm gia đình khá thân quen thời ấy. Bài bác hát trên là nhạc hiệu của chương trình “gia binh” trên đài vạc thanh quân nhóm (gia binh là gia đình binh sĩ, chương trình tất cả nội dung giao hàng các gia đình binh sĩ miền Nam). Bố mẹ ngủ chóng trong, mấy bằng hữu ngủ chóng ngoài. Cứ hằng sáng là tía mở radio nghe công tác gia binh này khi đang còn trên giường, với tôi cũng được nghe theo, tương tự tiếng con kê gáy sáng.

Hồi đó tôi mới chỉ 6, 7 tuổi, quá nhỏ để cân nhắc nội dung công tác hay ý nghĩa sâu sắc của bài bác nhạc hiệu, nhưng giai điệu này theo tôi đều đều mỗi sáng suốt mấy năm trời ấu thơ khiến cho nó ngấm sâu trong ký ức.

Ngày niềm hạnh phúc – bản thu trước năm 1975

Hồi kia tôi đã bao gồm một nhì đứa em rồi, với với vai trò anh phệ đã phải giữ em mang lại má đi chợ, có tác dụng bếp. Đã từng bực mình do mấy đứa bé dại khóc la,… trong khi ông anh đã ham chơi. Vậy nên khi nghe đến lời bài hát: “Đêm về nghe nhỏ khóc vui triền miên” thì tôi rước làm cạnh tranh hiểu lắm. Trẻ con khóc thì bực bản thân thấy mồ chớ vui chiếc nỗi gì!

Năm mon trôi qua, khi công tác “gia binh” không thể phát nữa (hay vẫn còn mà ba má tôi không nghe vào mỗi buổi sáng nữa), và tôi thì mập dần lên. Bài hát vẫn thỉnh thoảng được phân phát với tên bằng lòng là “Ngày Hạnh Phúc” của nhạc sĩ Lam Phương. Bấy giờ đồng hồ tôi phát âm hơn ý nghĩa sâu sắc của lời ca:

“Trời lúc này thanh thanhGió gửi cành mơn man tà áo.Làn mây xanh vây quanhÁnh vầng hồng chiếu xuống niềm tin.

Đàn chim non tung tăngnhư đón rước ngày vui cầm gian,Chúc ai vừa tìm được bến mơ.

Mừng mang đến đôi uyên ươngSống quây quần vui vào hạnh phúc,và hai tay thân yêusẽ là mối cung cấp sống của đời ta.

Nhiều khi muốn trăng lên,chung bát trà nói chuyện thuở xưa,bên nhà bếp hồng chơi vui trẻ em thơ.

Từ khi sánh vai nên cặp đôi bạn trẻ hiền.

Xem thêm: " Nếu Muốn Người Ta Sẽ Tìm Cách, Còn Nếu Không Muốn Thì Người Ta Sẽ Tìm Lý Do

Đêm về nghe nhỏ khóc vui triền miên.Lời ru trong tối vắng, cùng với tình thương chứa chan.Còn mong ước gì, vì ta vẫn bên nhau”.

*

Rồi đa số năm, đông đảo tháng cứ thong dong trôi qua. Đã non nửa cầm kỷ rồi. Ba má giờ đã ra đi biền biệt vào cõi hỏng vô. Quê nhà đang xa xôi. Hai chũm hệ đã đi được qua, chính cửa hàng chúng tôi đã trở thành những cặp vợ ông chồng trẻ như bác mẹ ngày xưa, và rồi giờ đến các đứa con trở thành rất nhiều cặp vợ chồng trẻ… Thời của khu vực miền nam xưa, của bố mẹ tôi, rồi của mình đã trải qua lâu lắm rồi…

Giờ đây, mỗi khi nghe lại bài bác hát “Ngày Hạnh Phúc” cả một size trời thời trước như tái hiện lại, cả không gian và thời gian. Nhớ và thương domain authority diết.

Hôm ni trong đám cưới, một các bạn già lên hát bài xích “Ngày Hạnh Phúc”. Điệu nhạc êm êm chìm hẳn trong số những ca khúc náo nhiệt hay nghe vào tiệc cưới. Đám trẻ trong bàn tiệc ngồi ngơ ngác ko biết đấy là bài gì, riêng tôi đắm chìm ngập trong nỗi nhớ…

*

Ôi, niềm hạnh phúc là đó. Đơn sơ quá, mộc mạc quá, và đáng yêu và dễ thương quá. Là “tiếng nhỏ khóc” “lời ru trong đêm vắng”. Là “ta vẫn bên nhau”.

“Từ lúc sánh vai nên đôi bạn hiền.Đêm về nghe nhỏ khóc vui triền miên.Lời ru trong tối vắng, cùng với tình thương đựng chan.Còn mong muốn gì, vày ta vẫn mặt nhau”

Hạnh phúc là tối trăng uống trà quan sát trẻ nít đùa vui bên phòng bếp lửa:

“Nhiều khi mong muốn trăng lên,chung chén trà nói chuyện thuở xưa,bên phòng bếp hồng đùa vui trẻ con thơ”

Ôi, 1 thời đã qua. 1 thời để yêu, 1 thời để nhớ!

Bây giờ đồng hồ là 5 giờ sáng (tức là 6 giờ đồng hồ sáng, giờ đồng hồ ngày xưa). Tôi vẫn nằm lơ mơ trên giường ngủ. Một điệu nhạc êm ả phát ra:

“Trời bây giờ thanh thanhGió chuyển cành mơn man tà áo”

Tôi mở mắt. 50 năm xưa đã trở về phía trên sao?

Không, chưa hẳn tiếng radio, cơ mà là điệu nhạc tôi sẽ ghi sẵn vào smartphone. Dĩ vãng đang vĩnh viễn xa rồi!