Viết báo tường về thầy cô

     

Ngày 20/11 càng ngày càng đến gần, chúng ta học sinh đang tích cực lên ý tưởng để sẵn sàng được tờ báo tường đẹp mắt mắt, tri ân hồ hết thầy cô xứng đáng kính.

Ngày 20/11 ngày càng đến gần, các bạn học sinh đang tích cực lên ý tưởng để chuẩn bị được tờ báo tường đẹp mắt, tri ân hầu như thầy cô đáng kính. 1 trong những bí quyết giúp tờ báo tường được điểm cao đó là những bài thơ hay về tình thầy trò.

Bạn đang xem: Viết báo tường về thầy cô


*

Những bài thơ xuất xắc và ý nghĩa sâu sắc viết báo tường nhân dịp Nhà giáo việt nam 20/11. 

Những tờ báo tường có thể nói rằng là trung khu điểm để ý của ngày đơn vị giáo vn 20/11. Đối cùng với thầy cô giáo, đây cũng đó là những món quà vô giá, chứa chan tình cảm của những học trò để dành tặng.

Dưới đây là 7 bài bác thơ tuyệt và chân thành và ý nghĩa về nghĩa thầy trò, về lời tri ân sẽ giúp tờ báo tường thêm ý nghĩa. Thầy cô giáo của bạn khi đọc được những bài xích thơ này sẽ tương đối xúc cồn với tấm lòng trân trọng của các học sinh thân yêu dành riêng cho mình.

1. Người điều khiển đò

Một đời bạn - một mẫu sông...

Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,

"Muốn qua sông bắt buộc lụy đò"

Đường đời muôn cách cậy nhờ người đưa ...

Tháng năm dầu dãi nắng nóng mưa,

Con đò trí thức thầy gửi bao người

Qua sông gởi lại nụ cười

Tình yêu thương xin tặng kèm người thầy kính thương

Con đò mộc - mái tóc sương

Mãi theo ta mọi muôn phương vạn ngày,

Khúc sông ấy vẫn tồn tại đây

Thầy đưa tiếp phần lớn đò đầy qua sông...

2. Thầy cô

Thầy đó là những vì chưng sao thắp sáng

Là đèn đường soi rạng lối em đi

Còn Cô là người bà bầu hiền phú qúy

Mà trời dành riêng để dậy dỗ bọn chúng em

Mỗi năm chỉ có một lần

Hai mươi, mười một, ngày dành Thầy - Cô

Học trò bao đường nét điểm tô

Khăn tơ, áo lụa, kéo vô chúc mừng

Trời thu nắng đẹp mắt tưng bừng

Đứa thì hoa huệ, đứa thì cúc xinh

Tung tăng thể hiện ân tình

Bao ngày mệt nhọc Thầy - Cô dỗ dành

Bây giờ đồng hồ vài phút mỏng manh

Chúng em họp lại, kính Cô, kính Thầy

Ngày vui công ty giáo sum vầy

Mong thầy - cô khỏe, trồng tín đồ tiếp sau

3. Lời ru của thầy

Mỗi nghề có một lời ru

Dở xuất xắc thầy cũng chọn ru khúc này

Lời ru của gió màu mây

Con sông của bà mẹ đường cày của cha

Bắt đầu dòng tuổi lên ba

Thầy ru điệp khúc quê nhà đến em

Yêu rồi cũng lưu giữ yêu thêm

Tình yêu thương chẳng bao gồm bậc thềm cuối đâu!

Thầy ko ru đầy đủ nghìn câu

Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời

Tuổi thơ em có một thời

Ước mơ thì rộng lớn như trời, nghìn năm

Như ru ánh lửa vào hồn

Cái hoa vào lá, cái mầm trong cây

Thầy ru không còn cả mê say

Mong mang lại trọn ước mơ đầy của em.

Mẹ ru em ngủ tròn đêm

Thầy ru lúc mặt trời lên mỗi ngày

Trong em hạt chữ xếp dày

Đừng quên mẹ vẫn lo nhỏ xíu hạt cơm

Từ vào vòm mát ngôi trường

Xin lời ru được chỉ đường em đi

(Con con đường thầy ngỡ song khi

Tuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi!)

Hẳn là thầy cũng già thôi

Hóa thân vào mỗi cuộc đời những em

Thì dù phấn trắng bảng đen

Hành trang ấy đủ thầy mang theo mình.


*

4. Lời cảm tạ

Tôi đứng lặng giữa cuộc đời nghiêng ngả

Để một lượt nhớ lại mái ngôi trường xưa

Lời dạy xa xưa có tiếng thoi đưa

Có bóng nắng in cái sông xanh thắm

Thoáng quên mất giữa tháng ngày ngọt đắng

Trưởng thành này còn có bóng dáng hôm qua

Nhớ được điêu gì đc dạy rất nhiều ngày xa

Áp dụng - chắc nhơ bẩn cội nguồn đã có

Nước mắt thành công hoà nỗi đau đen đỏ

Bậc thềm như thế nào dìu dắt những cách đi

Bài học tập đời đã học đc những gì

Có đề cập bóng tín đồ đương thời năm cũ

Vun xới cơn mơ bằng trái tim ấp ủ

Để cây đời có tán lá xum xuê

Bóng mát giới hạn chân là một trong chốn quê

Nơi ơn tạ là mái ngôi trường nuôi lớn

Xin phút tĩnh vai trung phong giữa muôn điều hời hợt

Cảm tạ mái trường ơn nghĩa thầy cô.

Xem thêm: Đội Hình Việt Nam Asian Cup 2019 ? Đội Hình Mạnh Nhất Đt Việt Nam Dự Asian Cup 2019

5. Khi thầy về nghỉ hưu

Cây phượng già treo ngày hè trên cao

Nơi bục giảng giọng thầy sao bỗng thấp:

"Các bé ráng… trong năm này hè cuối cấp…"

Chút nghẹn ngào… bụi phấn đổ vỡ lao xao.

Ngày trong ngày hôm qua hay tự tháng năm nào

Con nao nức phi vào trường trung học

Thương cây lúa hóa trang từ phân tử thóc

Thầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng dao.

Mai thầy về, sảnh trường cũ nằm đau?

Hay nỗi nhớ đậy vùi theo mèo bụi?

Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn đau tủi

Nhọc nhằn nào thầy nhờ cất hộ lại ngày sau?

Mai thầy về, mùa call nắng lên cao

Vai áo bạc tình như màu trang vở cũ

Con hy vọng gọi sao lòng nhức nghẹn ứ

Đã bao lần con ngỗ nghịch thầy ơi!

6. Trời Sao...

Bầu trời ngàn sao tủ lánh

Lung linh ước vọng học trò

Mái trường long lanh mắt sáng

Ngời ngời mong vọng thầy cô...

Trường ơi, thuộc dòng sông mát

Giọt trong kiến thức và kỹ năng loài người

Cho em vệ sinh trong sự thật

Lớn dần dần nhân nghĩa - tinh khôi.

Trường ơi, căn hộ em đấy

Tuổi thơ nhờ cất hộ mãi chỗ này

Bảng đen nở cái chữ trắng

Tay thầy vẫy ước mơ bay.

Thầy trước đó chưa từng dang tay đánh

Búp hoa còn đậy trong cành

Tuổi thơ đề nghị nhiều cá tính

Cho đời đủ sắc tươi xanh

Cô ơi dang hai tay rộng

Ôm em siết chặt vào lòng

Để đôi mắt em ngấn lệ

Long lanh phân tử ngọc tình thương

Cô ơi và ngọt ngào giọng nói

Bây tiếng đời thiếu tiếng ru

Tình thương chảy trên trang giấy

Vào đời rửa không bẩn nỗi đau

Thầy cô cùng cả nhà thắp sáng

Niềm tin vào mắt học trò

Ngàn sao giữa trời cầu vọng

Sáng ngời ánh nhìn nên thơ.

7. Thầy

Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay

Con bất chợt thấy tóc thầy bạc trắng

Cứ từ nhủ rằng kia là những vết bụi phấn

Mà sao lòng rưng rưng mãi không nguôi

Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi ...

Lớp học tập trò ra đi, còn thầy nghỉ ngơi lại

Mái chèo đó là đầy đủ viên phấn trắng

Và thầy là fan đưa đò nên mẫn

Cho chúng con định hướng tương lai

Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi

Cho chúng nhỏ khoanh tay cúi đầu lần nữa

Gọi giờ đồng hồ thầy với tất cả tin yêu ...

Thủy Tiên (T/h)