Review tiểu thuyết đức phật và nàng

     

ĐỨC PHẬT VÀ NÀNGTác giả: Chương Xuân DiDịch Việt: Lương thánh thiện | triển khai ebook: Dâu LêNhà xuất phiên bản Văn Học

*
*

 

Không phụ Như Lai, không phụ thiếu nữ (Bất Phụ Như Lai Bất Phụ Khanh) là một trong bộ bố cuốn tiểu thuyết nổi tiếng về đề tài Phật giáo của người sáng tác Chương Xuân Di.

Bạn đang xem: Review tiểu thuyết đức phật và nàng

Khi không đọc nó, ắt hẳn mẫu tựa ngồ ngộ này sẽ khiến bạn tưởng bở đó là câu chuyện về tình yêu thân Đức Phật với một cô bé nào đó – hai chủ thể đối lập tưởng chừng như chẳng lúc nào có thể đứng cùng một hệ quy chiếu. Mặt khác tựa sách này cũng khơi dậy sự hiếu kỳ khiến bạn muốn tìm coi nhân vật dụng “nàng” ở đó là ai, gồm hay không, là thực tuyệt là mơ. Chỉ đến khi lật giở từng trang sách với đọc nó, chúng ta mới đơ mình trước một cốt truyện biến hóa.

Đúng như tên gọi, cống phẩm có nhắc tới Đức Phật với “nàng” tuy thế ở đó không hẳn quan hệ tình cảm nam thiếu nữ như ta tưởng (cho dù trước lúc đắc đạo, Đức Phật từng gồm gia đình, tất cả vợ, bao gồm con). Câu chuyện yêu đương ở đấy là một cõi sâu lắng, tất cả hạnh phúc, có hy sinh, có ý thức và đợi chờ giữa Kumarajiva (Cưu Ma La Thập) và phái nữ Ngải Tình. Và, Đức Phật và người vợ ở đấy là sự lựa chọn, là vị trí của Phật Tổ và tình yêu trong Rajiva.

Kumarajiva là một nhân trang bị vĩ đại, một dịch giả danh tiếng của Phật giáo. Ngải Tình là một cô nghiên cứu và phân tích sinh nghỉ ngơi thời tiến bộ xuyên không để khám phá về kế hoạch sử.

Lần đầu chạm mặt gỡ, con gái 24, ta 13.

10 năm sau gặp lại, ta và nữ giới cùng 24.

Lần thứ ba chạm chán lại, ta 35, cô bé vẫn mãi trẻ đẹp như vậy, nữ 25.

Lần thiết bị tư, ngỡ là lần sau cuối, ta 53, nữ giới 30, tuy thế đâu đó, vẫn là ước hẹn một ngày đoàn viên.

Ngải Tình – cô gái đến trường đoản cú tương lai, hứa với lòng sẽ không xả lại ngẫu nhiên cọng rác nào, không dính dáng vẻ đến ngẫu nhiên người cổ xưa nào. Vậy mà, người vợ đã trao trái tim cho một bạn cách thời đại của mình đến 1650 năm. Mặc kệ sức khoẻ của mình, gạt nước mắt để lại phụ huynh già, sẽ được bên fan mình yêu thương.

Rajiva – một chàng trai, từ nhỏ tuổi theo người mẹ vào cửa Phật, nuôi mộng phệ trở thành danh sư, một lòng hướng về Phật Tổ, một lòng lan tỏa lời Phật dạy cứu bọn chúng sinh thoát khỏi trầm luân. Tình yêu không có lỗi, ta gặp mặt nàng là nhân duyên, Phật Tổ sẽ cử con gái đến. Từ lúc gặp gỡ nàng, trái tim Rajiva đã ngập cả hình nhẵn của nàng. Liệu Rajiva có cân bằng được thân lý tưởng với tình yêu?

Cả Rajiva cùng Ngải Tình hầu hết biết chắc hẳn rằng rằng mặc dầu họ biến đổi như vậy nào, bánh xe lịch sử dân tộc vẫn vẫn quay, mà lại họ vẫn không dứt cố gắng do nhau. Họ sẵn sàng đợi nhau nơi địa ngục vô gián, tuy vậy trước đó, hãy sống với một tình yêu thật trọn vẹn mẫu đã.

Xem thêm: Viên Uống Collagen 6 Trong 1 Của Úc &Ndash; Tiến Thành Beauty

Có thể nói, ví như như không tồn tại chuyến xuyên ko đó, nếu như không xảy ra trục trặc kĩ thuật khiến cho nàng trở về thừa khứ sớm rộng 500 năm đối với dự kiến, thì chắc hẳn rằng chàng cũng vẫn cứ là 1 trong những nhân vật lịch sử, còn phái nữ thì y hệt như bao fan khác, hoặc rất có thể có một tình yêu xuyên không với một vị vua chúa làm sao đó. Nỗ lực nhưng, Phật Tổ sẽ đưa thiếu phụ đến mặt chàng như một lẽ từ nhiên. Duyên phận đôi lúc kỳ lạ bởi thế đấy.

Trước mặt gần như người là 1 trong những vị đại sư, cơ mà trước phương diện Ngải Tình, Kumarajiva cũng chỉ là 1 trong những con người, cũng có thể có “thất tình lục dục”, cấp thiết thoát nổi một chữ “tình”. Tình yêu giữa hai tín đồ thường 1-1 giản, tuy vậy cũng tỏa sắc bởi màu phong bố thi vị. Một chuyện tình ko biết biểu đạt bằng ngữ điệu nào ngoại trừ từ “đẹp”. Nó dạy bạn ta đừng nhầm lẫn tình thương và cuốn hút nhất thời. Đã yêu thì hãy yêu có tác dụng sao cho đến cùng trời cuối đất.

Đàn ông và phụ nữ tình cờ gặp gỡ, phát sinh tình cảm, tiến trình đó tín đồ ta call cuốn hút. Cuốn hút là sức hấp dẫn nhục dục, nó đang tan hết sức nhanh. Nhưng mà yêu là máy tình cảm tiềm ẩn cả rung rượu cồn của chổ chính giữa hồn và khao khát nhục cảm. Khi bạn ta yêu, lý trí trở buộc phải bất lực, mọi bi hùng vui niềm hạnh phúc và đau đớn đều nảy sinh từ đó. Rồi tín đồ ta mong mỏi được gồm nhau, muốn được hãnh diện về nhau, chào đón nhau, thương lưu giữ nhau, tha thứ đến nhau, hạnh phúc vì nhau.

Nhưng đó không phải giới hạn tối đa của tình yêu, giới hạn tối đa là sống mặt nhau. Tình yêu cuồng nhiệt mang lại đâu rồi nước rã hoa trôi, cũng trở nên trở đề nghị bình lặng. Hai bé người dựa dẫm vào nhau, sống bên nhau cho tới khi đầu tệ bạc răng long, đó mới là sự việc gắn kết bền chặt, mãi mãi.

Dưới quăng quật bọc của cuốn sách ngôn tình, “Đức Phật cùng nàng” thiệt sự là hầu hết chiêm nghiệm cẩn thận về kiếp người, về nhân sinh, về tình yêu với sự vô thường. Tác phẩm tiềm ẩn vô vàn trí thức quý báu và hiếm có về lịch sử hào hùng triều đại bên Nguyên – Mông Cổ, về lịch sử hào hùng phật giáo Tây Tạng, về cuộc đời của ngài Kumarajiva – fan đã bao gồm công không hề nhỏ trong việc dịch thuật từ tiếng Phạn thanh lịch tiếng Hán những bộ kinh vĩ đại.

Chương Xuân Di là người dân có hiểu biết rộng với có các chiếc nhìn thâm thúy nên khi đọc chúng ta có cảm giác mình đang là bạn chứng kiến, người trải qua gần như thăng trầm cảm hứng của nhân vật. Thậm chí khiến bạn xúc động tới mức bắt buộc nghẹn ngào, nước đôi mắt rơi mà các bạn không biết, trái tim quặn đau như chưa khi nào bị nhức như thế, là xúc cảm ngọt ngào thăng hoa lúc nhân vật hạnh phúc.

Tự tàm đa tình ô phạm hành,Nhập sơn hựu khủng ngộ khuynh thành.Thế gian na đắc song toàn pháp,Bất phụ Như Lai bất phụ khanh?

Như Lai với nàng, cả hai những không phụ…

Một mẩu chuyện có hoàn thành tốt đẹp dẫu vậy lại khiến cho người ta đề xuất day chấm dứt khôn nguôi.

Mỹ Phương 

 

 

Kumarajiva – sống động và chân thật qua một chuyện tình không thực

Viết một ít để thôi không cho là ngợi thêm nữa…

Tôi ko định viết để hấp dẫn ai đó đọc. Cũng không có ý định ra mắt câu chuyện. Tôi không tồn tại hứng thú thuyết phục ai đó đọc và một quyển sách với mình. Chỉ nên đọc chấm dứt được mấy ngày rồi nhưng tôi vẫn tiếp tục ngẫm suy nghĩ lan man mãi không khỏi bệnh nên ý muốn viết ra mấy dòng suy nghĩ.

Tôi vốn ưa đọc truyện dịch phương Tây rộng là mấy thể một số loại truyện ngôn tình sướt mướt được rất nhiều người mếm mộ mấy năm gần đây. Nhưng đo đắn thế như thế nào lại vô tình gọi được truyện này: “Đức Phật cùng Nàng” (tựa cội “Bất phụ Như Lai, bất phụ khanh” – không phụ Như Lai, ko phụ nàng). Chắc rằng có duyên gì đấy chăng. Tôi suy nghĩ thế. May sao đó là một câu chuyện hay. Hay theo cách cảm nhấn cuả tôi thôi, vì chưng tôi biết có không ít người ko ưa, chỉ trích ghê gớm vì bao gồm động đụng đến tôn giáo – một đề tài khá nhạy cảm cảm mà không phải ai cũng chấp nhận.

Tôn giáo ở đó là Phật giáo. Mẩu chuyện kể về tình yêu giữa Kumarajiva – một vĩ nhân có công lớn trong câu hỏi truyền bá phật giáo từ vùng Tây Vực mang đến Trung Nguyên hồi vậy kỉ IV với một cô sv ngành lịch sử dân tộc đến từ cố kỉ XXI. Đương nhiên là một trong câu chuyện hư cấu mà lại lại dựa vào những mẩu chuyện lịch sử dân tộc có thật nối liền với cuộc sống Kumarajiva. Thuở đầu tôi ko để trung tâm lắm do tôi vốn không hứng thú về lịch sử hào hùng tôn giáo. Cho dù trước kia vô cùng thích tò mò về lịch sử nhưng thật sự dòng gì tương quan đến tôn giáo thì đọc cực kỳ mệt, với lỡ gồm đọc rồi thì cũng quên sạch. Nên thuở đầu đọc truyện tôi cứ vô tứ kiểu như tất cả là hỏng cấu nhưng dần dần đọc mới nhận ra những đưa ra tiết, phần nhiều nhân vật lịch sử, phần đa giai đoạn lịch sử được nhắc tới “rất thật”. Và tôi vẫn tiếp tục nửa tin nửa ngờ, cho tới cuối cùng đọc dứt truyện tôi còn kiểm hội chứng lại và chính xác là nó có thật!