Có những ngày mệt mỏi đến lạ

     
Sau những lần đổ vỡ vào tình cảm, có vẻ trái tim bé người ta đã quá mệt mỏi và chán nản. Đôi lúc cũng chẳng còn một niềm tin về bản thân để tìm cái thứ xa xỉ sau nhiều lần thất bại gọi là tình yêu thương đó. Và cứ thế cuộc sống dần vào cô đơn và đêm đen không biết đến lúc nào trái tim mới có thể mở cửa đón nhận niềm vui mới.

Bạn đang xem: Có những ngày mệt mỏi đến lạ


*

Chắc là phó mặc cho duyên số đã định, duyên đến hay phải đi không khó có thể cưỡng cầu...... 

 

Cuộc sống gia đình nhiều khi khiến các bạn cảm thấy ngán nản, mệt mỏi vì mọi chất vấn, cãi cọ thay cho phần lớn an ủi, cổ vũ và khích lệ thuở ban đầu 

 

Nếu chúng ta cảm thấy đời mình mất mát và băn khoăn về ý nghĩa kiếp fan – xin hãy biết ơn cuộc sống thường ngày vì có tương đối nhiều người đang không được sống không còn tuổi trẻ của bản thân mình để gồm có trải nghiệm như bạn. 

 

Nếu bạn cảm thấy mình là nàn nhân của những ai kia cay nghiệt, dốt nát, nhỏ tuổi nhen, nghi kỵ - hãy nhớ rằng bài toán đời còn tồn tại khi tệ sợ hơn tương đối nhiều khi chúng ta có thể là chính những người dân đó. 

Đôi lúc :

Tự làm mình vui bằng phương pháp "ngủ"

Đó là cách dễ dàng và đơn giản nhất để

tạm gạt bỏ !

Đôi lúc :

Cũng tự làm cho mình vui bằng "cách onl,nge nhạc"

Đó là cách tốt nhất để giải

phóng trung ương hồn ! ...Nhưng...Cũng bao gồm đôi khi

Tự làm cho mình vui bằng phương pháp "nói dối" cùng "giả vờ cười". 

 

Càng lớn con người ta càng cảm thấy stress với cuộc sống, bởi lẽ bọn họ buộc đề xuất dung hòa nhiều thứ… dù vẫn muốn hay không.

 

Cuộc sống - tất bật - Gánh nặng - Trách nhiệm...

Vẫn phải bước về phía trước để sống - để trải nghiệm - để cảm nhận...vui thì ít, mà buồn thì nhiều..!! 

 

Chúng ta đâu ai biết được

Cuộc hẹn nào là cuộc hứa hẹn cuối cùng

Cơn mưa làm sao là cơn mưa sau cuối mình vệ sinh mát

Bài ca như thế nào là bài bác ca sau cùng mình hát cho nhau nghe 

Chợt một ngày muốn dừng lại chuyến xe 

Và hoá thành chiếc lá me bay theo mùa hạ 

 

Ngày hôm nay, họ tự cho phép mình được yếu lòng. Được buông bỏ. Được mệt mỏi mỏi. Được kêu than. Được gục ngã. Được làm tất cả những gì mình thích và mình cần, của cả là tiêu cực nhất.

Để rồi ngày mai, bao gồm tay chúng ta sẽ lật giở cuộc đời mình qua một trang vở mới tươi tắn hơn. Ngày mai các hứa hẹn, sau này là tương lai, bắt buộc ngày mai vẫn khác mà!

 

Có lúc nào bạn cảm thấy stress với cuộc đời này thừa chưa? Hẫng một cái, rồi rơi. Không thể khóc được, nhưng lại cũng không phải là sẽ cười được. Như thể, giả dụ không còn điều gì khác rằng buộc, không còn ai quá quan trọng, các bạn sẽ vứt hết tất cả. Rồi ra đi. 

 

*

 

Có phần lớn ngày căng thẳng đến mức chẳng còn tha thiết gì hơn

được cuộn tròn trong tầm tay người rồi ngủ

được fan ru bằng những phiên bản tình ca ngày cũ

được nghe fan thủ thỉ hồ hết lời yêu

 

Rồi sẽ đến lúc, các bạn sẽ không kiên trì giãi bày cho tất cả thế gian trái tim mình đã thao thức chuyện gì, mệt mỏi chuyện gì với đau lòng ra sao... Chỉ im thin thít và nhằm nó cứ chũm trôi qua. 

 

Có phần đa ngày thấy lòng mình cô đơn đến lạ, chớ thây nuớc mắt rơi cơ mà chẳng cầm kìm lòng để chống sự nữa. Cũng chẳng khóc thì thầm trong lặng lẽ mà bật khóc thành từng tiếng, nức nở đến nghẹn lòng.

Xem thêm: Bí Quyết Tự Thân Làm Giàu

Có đầy đủ tâm sự thiết yếu nói thuộc ai, vì các bạn biết vẫn chẳng ai hoàn toàn có thể hiểu được cái cảm hứng mà nhiều người đang chịu đựng đơn giản vì họ chưa phải là ta. Có thời điểm tôi ao ước hét lên rằng vai trung phong trạng vượt tồi tệ, có những khi chỉ muốn 1 bờ vai phụ thuộc vì quá đỗi stress nhưng lại chẳng tất cả ai kế bên cách để phiên bản thân chúng ta chìm vào giấc ngủ sâu trong số những giọt nước mắt của những ngày dài mệt mỏi !

 

Có đa số ngày thấy lòng mình đơn độc đến lạ, đó là thời điểm mà cuộc sống đời thường vốn tuởng như là bình yên cùng phẳng lặng, dẫu vậy thật ra lại sở hữu những cơn sóng ngầm bỗng nhiên trỗi dậy khiến lòng cảm xúc rất hoang mang. Hoang mang và sợ hãi về cuộc sống đời thường hiện tại và cho cả những chuỗi ngày chuẩn bị tới. Không biết rồi mình đã phải đối mặt như cố nào với lúc này và tuơng lai của bản thân mình rồi đã ra sao?.

 

Có hầu như ngày bạn quá đổi thất vọng . Bế tắc cho chủ yếu tình yêu của chính bản thân mình đã từng dốc lòng nỗ lực , bế tắc cho những cố gắng của phiên bản thân , thuyệt vọng vì mãi chẳng thể thoát ra khỏi những ngày tháng cứ trượt hoài trên những nổi bi thiết . Các bạn mệt , mệt cho nổi chẳng muốn la hét , chẳng hy vọng kêu ca , chẳng muốn than thở hay trách móc ai nữa vì bao gồm thế nào thì nó cũng trở thành mãi bởi thế . Nên đôi lúc môi mỉm cười nhưng lòng chẳng an vui , rồi tự hỏi bạn dạng thân sẽ làm gì tiếp theo đây? Tiếp tục cố gắng hay từ bỏ mọi vật dụng ... Bao hàm ngày tồi tệ như vậy đấy. 

 

"Dù gồm lấy không còn nước của tất cả đại dương cũng cấp thiết làm chìm một nhỏ tàu trừ lúc chúng rất có thể tự thâm nhập vào bên trong con tàu ấy. Tương tự toàn bộ những điều trên nhân loại này chẳng thể làm tổn thương bạn trừ lúc bạn được cho phép chúng đột nhập vào xem xét của các bạn "

 

*

Có rất nhiều ngày thấy đơn độc đến lạ, muốn trốn khỏi cuộc sống ồn ào cùng đầy rẫy đa số sân si. Chỉ mong tắt năng lượng điện thoại, facebook để khỏi cần nghe, đề xuất thấy những điều cơ mà mình ko muốn.

 

" Có những việc khiến người ta nhức lòng đến mức nước đôi mắt chẳng đầy đủ nói thành lời, rứa vào đó là những niềm vui dai dẳng mà lại rỗng tuếch, đầy đủ khoảnh khắc chơi đùa hay có tác dụng trò quá mức cần thiết so với mọi đùa vui hay ngày, bởi vì nếu ko cười, thì ta chẳng biết phải khóc đến lúc nào cho nguôi. " 

 

Có hầu như lúc tôi ước ao thốt lên “Tôi nhức lòng lắm!” Nhưng chú ý quanh chẳng ai thấu hiểu. Tâm sự thêm chỉ nhằm nhầu nhĩ, nặng lòng nhau. Cần đành im lặng, gặm nhắm cô đơn, đợi cho toàn bộ đi qua... 

 

Nhiều khi chả còn hứng thú với bất kể điều gì muốn gạt bỏ hết rồi bỏ đi thật xa nhằm lòng nhẹ nhõm quên hết đi hầu như ngày tháng mệt nhọc , gòng mình chiến đấu vì vậy . Đôi dịp thấy minh thật đáng thương. 

 

Tôi không thích mình đổi khác nữa. Tôi mê say tôi ở hiện tại. Lặng lẽ, không vui cũng không buồn. Không hi vọng mà cũng chẳng buông xuôi. Không tình thực mà cũng chẳng lừa dối. Ai buộc phải tôi thì tôi phải lại. Vậy thôi! 

 

Nhiều lúc, chỉ mong mỏi sống cho bản thân không còn lòng. Chỉ muốn vứt bỏ mọi ràng buộc, rồi đi. Những lúc, không có gì muốn tương quan đến bất kì ai nữa, cắt đứt gần như liên lạc và trở nên mất. Chũm thôi. 

 

"Rốt cuộc bản thân đang cố gắng vì điều gì, và liệu nó có xứng danh hay không?! Mình không rõ. Nhưng mà có nhiều khi mình rất mong mỏi buông bỏ… có những ngày, tình yêu khiến mình thực sự quá mệt mỏi mỏi." 

 

Tôi không phải dạng người hững hờ và bất cần. Chỉ là, sau toàn bộ những gì vẫn qua, tôi đã thôi thiết tha và cũng không còn trông mong gì nơi tín đồ khác nữa.. 

 

Tôi đã có khá nhiều khoảng thời gian, đơn độc ngồi xuống ngắm nghía phần đa nỗi buồn đang làm việc dọc trong từng huyết mạch cảm xúc. Các nỗi bi thảm không tên gọi, ko biết bước đầu từ đâu và kết thúc nơi nào. Hoặc có lẽ rằng vì vượt buồn, nhưng tôi cũng chẳng còn hy vọng đặt tên cho chúng nữa. 

 

Con fan và cuộc sống đời thường cứ song hành thuộc nhau nhưng nhiều lúc lại cảm giác quá cô đơn. Số đông nỗi cô đơn luôn hiện hữu bao bọc ta tuy thế mấy ai chú ý đến, để rồi lúc thật sự buộc phải thiết, chính nó lại là người bạn bè thiết ôm lấy và vuốt ve ta đầy đủ khi stress hay ngán nản. 

 

Bây giờ, tôi chỉ muốn quay lại những ngày tháng ban đầu của tuổi 20... Mạnh bạo như một cơn sốt tiến về phía trước, ko muộn phiền, không tuyệt vọng mà đầy sức nóng huyết. 

 

Ai nhưng chẳng có thú vui vì vốn dĩ cuộc sống này khôn xiết tuyệt mà, đề xuất không? vắt nhưng, tôi tin rằng ai cũng có số đông lúc cảm thấy bi thương bã, chán nản và cảm thấy mình thừa cô đơn, lạc lõng trong trái đất này, cùng tôi cũng không ngoại lệ. 

Luôn luôn có những lúc con người stress bởi công việc, sự hiến đâng cho bổn phận, và toàn bộ những gì anh ta ý muốn là gương mặt mình yêu, sự ấm áp và điều kì diệu của một trái tim yêu thương thương.

 

*

 

Em đòi anh nên hiểu em, nhưng em có lúc nào quan chổ chính giữa xem vì sao anh thở dài, bởi sao anh cảm thấy bi quan và tuyệt vọng mệt mỏi và vày sao, anh không thể hào hứng với các câu chuyện của em?

Hãy quan sát lại phiên bản thân, chú ý lại mình khi phán xét người khác em nhé. Anh sẽ quá căng thẳng rồi, vẫn quá bi quan và tuyệt vọng rồi. Đừng biến đổi anh thành người bọn ông hay vọng.

 

Hình như nhiều lúc, cuộc sống có những mệt mỏi, lo toan. Hết chuyện này đến chuyện khác cứ ập đến cùng một lúc khiến bé người ta cảm thấy chán nản, nhiều khi muốn buông bỏ để thoát khỏi những khó khăn hiện tại. Và những ngày ấy, chúng ta cần bình yên hơn ai hết, cần những không gian yên tĩnh để trải lòng mình, để suy nghĩ lại điều đã xảy ra.. 

 

Em viết cho hồ hết ngày chông chênh của cuộc đời. Nó không có nghĩa em yếu mềm tốt nhút yếu khi đối mặt với những khó khăn trong cuộc sống. Chỉ đơn giản dễ dàng em cảm giác mình hiện giờ đang bị hẫng thân chuyện tưởng như thông thường của cuộc đời 

 

Hình như khi bọn họ cô đơn ai cũng muốn kiềm tìm 1 bàn tay để ấm cõi lòng. Giá chỉ như tất cả một ai kia thực sự lưu ý đến mình thì giỏi biết bao. Biết làm thế nào được, khi bất cập định thì toàn bộ mọi thứ liên quan đến nó đều ý muốn cách xa ta. Em cảm giác lâu lâu lăm quên mất em thì phải.

 

Cô gái của mình ạ, bao hàm thứ trong cuộc đời này sẽ không như ý ý muốn của em, trong vớ thảy hồ hết chuyện em đã nỗ lực bằng cả công sức của con người và chổ chính giữa hồn của mình, nhưng nếu đích thực quá bế tắc, trung ương em mệt mỏi mỏi quá tuyệt vời rồi thì câu sau cuối tôi vẫn hy vọng nói cùng với em: Tâm stress rồi thì em yêu cầu nghỉ ngơi thôi! 

 

Nếu em đã stress và quá chán chường, đùa vơi trong cuộc sống đời thường của chủ yếu mình, đôi chân em chẳng mong mỏi đi tiếp nữa thì thôi em hãy gạt các thứ sang 1 bên. 

 

Khi bạn dạng thân em cảm xúc đã quá mỏi mệt, cù cuồng đến cả không chịu đựng được cảm hứng của chủ yếu mình thì em hãy thử buông bỏ một vài thứ được ko em? Đừng tham lam nghĩ mình sẽ có tác dụng được toàn bộ vì tôi biết bạn dạng thân em nhỏ tuổi bé đến nhường nào 

 

Cuộc sinh sống vốn đã bộn bề rồi cơ mà giờ lại thêm lạc lõng. Dẫu biết rằng ai ai cũng sẽ có nỗi buồn, bao gồm những khoảng thời gian rất ngắn chênh vênh và điều quan trọng là mình sẽ đối diện với nó ra sao. 

 

Cho tôi hỏi: giữa cái cuộc sống thường ngày này phải trẻ khỏe bao nhiêu là đủ?? Rồi cần tổn thương khổ cực thêm từng như thế nào ta mới thêm trưởng thành và sợi góc??

 

*

 

Cuộc sinh sống thì cấp vã, con bạn cũng nhanh lẹ chạy theo, thỉnh thoảng muốn dừng chân ghé lại ở đâu đó một lát để lắng nghe từng nhịp đập của trái tim, từng khá thở của tp rồi chìm vào trong 1 giấc ngủ thiệt say cho quên đi mọi âu lo trong cuộc sống này.... 

Những ngày an ninh nhất trong cuộc đời vẫn chính là những ngày không phải suy nghĩ, chưa phải vướng bận vào quy biện pháp thương nhớ, ngóng trông. Tuy vậy biết làm sao được, nhỏ người ai cũng có một trái tim cùng trái tim này vẫn mải miết đập lệch nhịp với thổn thức vị một ai đó từng ngày.

 

Chẳng phải họ đang học gián đoạn nên mạnh mẽ hay sao? Sẽ có lúc ta cảm thấy cuộc sống thật đẹp, có lúc cuộc sống đã mỉm cười, chẳng qua là chưa tới thời gian dành cho họ mà thôi.

 

Tôi không có gì biết mình đang lặng lẽ như vậy đến lúc nào nữa, nhưng lại tự dưng hôm nay nỗi buồn nơi đâu cứ domain authority diết mãi tự nhiên tôi lại bi thương tôi lại lưu giữ cậu.

 

Lời kết: cuộc sống áp lực người nào cũng sẽ có những lúc mệt mỏi chán nản và bi quan nhưng hãy cho rằng rồi chuyện gì cũng biến thành qua đi, bao gồm những nỗi đau trải qua sẽ giúp bạn thêm trẻ trung và tràn trề sức khỏe và rất có thể tự cách đi bền vững hơn vào cuộc sống.